Sang nay tu dung ngoi nghi lai nhung chuyen truoc day, nhung ngay vua qua... Tu hoi, roi chuyen gi sap toi day?
Oi troi oi, nguoi ta co thuong minh that khong???
Minh bao nhieu tuoi roi?
Thang em minh no 23tuoi roi. Biet lo biet nghi roi.
Minh dang lo lung o dau dau.
Ban be da co gia dinh, con cai, cuoc song kha on dinh, su nghiep bat dau leo thang...
Minh bat dau moi thu vao....nam sau...khi minh tro ve...
Qua muon mang, ha.
Toi gio nay ma minh con ngoi tu hoi lieu nguoi ta co thuong minh ko?
Nhung nam sau nay 2 dua o o ben nhau ko? Co nhung bua ra bien lang thang;nhung ngay 2 dua lui cui ca ngay trong bep;nhung ngay nang;nhung ngay mua; nhung lo lang, cham soc; nhung gian hon, buc doc; nhung lan om chat lay nhau sau mot ngay dai met moi o truong, o cho lam...
Nho lan 2 dua ngoi li trong benh vien tu trua toi 10h khuya, lo lang, met moi, doi, khat...Sau do an nhu 2 dua chet doi.
Co qua nhieu trong 2 nam qua.
Doi luc thay qua NHIEU, doi luc thay MO NHAT, khong it lan thay MET MOI, muon BUONG XUOI moi thu, nhung luc yeu thuong NGAP TRAN roi nghi chac tu nay ve sau 2 dua khong the song thieu nhau...
Chac thoi roi Uyen oi...Khong con nhieu thoi gian de mong cho, thay doi hay lieu linh roi.
Thứ Năm, 22 tháng 10, 2009
Có những người 27 tuổi như thế...
27 tuổi
27 tuổi, ai cũng nói: Mày già rồi đấy, lấy chồng đi… Ô hay, có phải em không thích lấy đâu, mà chưa có ai đến hỏi lời cưới đấy chứ, chồng em còn mải mê làm ăn ở đâu đấy. Mình mà gặp sẽ mắng cho một trận vì bao nhiêu năm qua trốn ở đâu không biết, để em một mình suốt ngần đấy thời gian…
27 tuổi, em nhận thấy rằng tìm đúng người để lấy làm chồng không phải dễ, vì Đức Chúa Trời chỉ tạo ra một người nam và một người nữ để 2 người trở nên một thân. Như vậy cũng có nghĩa, nếu em không nhận biết đó là người của mình thì em sẽ phải trả họ về với một nửa của họ. 27 tuổi, liệu mình có dễ dàng phiêu lưu?
27 tuổi, em không thích ra đường mỗi tối, không thích tụ tập bạn bè, không thích gặp gỡ người mới, không thích để mọi người giới thiệu cho mình, liệu như thế có đúng với tuổi 27 của mình?
27 tuổi, là những buổi sáng dậy thật sớm, đi tập thể dục quanh hồ chỉ để được hưởng không khí trong lành của sáng mùa hè, cái không khí thực sự của buổi sáng mùa thu Hà Nội, chút se lạnh của tiết trời cuối thu và tự thưởng cho mình 20 phút ngồi ngắm mặt hồ yên ả, để thấy cuộc sống của mình bình yên quá…
27 tuổi, là những buổi chiều chỉ nhìn đồng hồ cho đến 17 giờ, ra khỏi văn phòng để được nhanh chóng về nhà, nằm dài trên chiếc giường quen thuộc xem, được đọc quyển sách là ánh sáng của cuộc đời mình.
27 tuổi, mình đã trải qua mấy mối tình rồi nhỉ? Chưa có hay có rồi? Đấy có phải là tình yêu không? Chính mình cũng không biết nữa… Chỉ thấy mình biết yêu bản thân mình hơn, cảm ơn Trời nhiều hơn vì tất cả những điều mình đã có, đang có.
27 tuổi, mình yêu thiết tha gia đình mình, yêu cuộc sống tự do của bản thân tuy không tránh khỏi những phút chạnh lòng với hạnh phúc của người khác, song nhận ra rằng Chúa chưa muốn thì mình có muốn cũng không được… Thôi bằng lòng với cuộc sống hiện tại của mình vậy.
27 tuổi, có quá nhiều việc mình muốn làm nhưng chưa làm được, nhớ cô bạn thân từ hồi cấp 3 bảo mình: Mày cố lên, vươn tay ra một chút thôi, một chút thôi mày sẽ có tất cả. Bây giờ nó đã có một thằng con trai, nhiều lúc mình tự hỏi không biết nó có còn vươn tay ra nữa không? Và mình khi vươn tay ra có tất cả để làm gì khi chưa có một gia đình?
27 tuổi, bây giờ mình chăm sóc bản thân tốt hơn, yêu thương người khác nhiều hơn, và cũng thèm được chăm sóc gia đình của chính mình.
27 tuổi, sắp qua rồi, tuổi 28 ơi chào bạn nhé! Chào tuổi 28 với bao niềm hi vọng, bao tình yêu thương, bao đam mê và một tuổi bình yên, sự bình yên mà ta tự chọn cho lòng mình, sư bình yên Trời ban cho ta, sư bình yên được sống trong tình yêu của Chúa. Tạ ơn Chúa đã cho con 27 tuổi bình an, 27 năm hạnh phúc và 27 năm biết chờ đợi và quý trọng hạnh phúc phía trước của mình, tạ ơn Ngài…
Huệ Chi
(http://vnexpress.net/GL/Doi-song/Blog/2009/10/3BA14C99/)
27 tuổi, ai cũng nói: Mày già rồi đấy, lấy chồng đi… Ô hay, có phải em không thích lấy đâu, mà chưa có ai đến hỏi lời cưới đấy chứ, chồng em còn mải mê làm ăn ở đâu đấy. Mình mà gặp sẽ mắng cho một trận vì bao nhiêu năm qua trốn ở đâu không biết, để em một mình suốt ngần đấy thời gian…
27 tuổi, em nhận thấy rằng tìm đúng người để lấy làm chồng không phải dễ, vì Đức Chúa Trời chỉ tạo ra một người nam và một người nữ để 2 người trở nên một thân. Như vậy cũng có nghĩa, nếu em không nhận biết đó là người của mình thì em sẽ phải trả họ về với một nửa của họ. 27 tuổi, liệu mình có dễ dàng phiêu lưu?
27 tuổi, em không thích ra đường mỗi tối, không thích tụ tập bạn bè, không thích gặp gỡ người mới, không thích để mọi người giới thiệu cho mình, liệu như thế có đúng với tuổi 27 của mình?
27 tuổi, là những buổi sáng dậy thật sớm, đi tập thể dục quanh hồ chỉ để được hưởng không khí trong lành của sáng mùa hè, cái không khí thực sự của buổi sáng mùa thu Hà Nội, chút se lạnh của tiết trời cuối thu và tự thưởng cho mình 20 phút ngồi ngắm mặt hồ yên ả, để thấy cuộc sống của mình bình yên quá…
27 tuổi, là những buổi chiều chỉ nhìn đồng hồ cho đến 17 giờ, ra khỏi văn phòng để được nhanh chóng về nhà, nằm dài trên chiếc giường quen thuộc xem, được đọc quyển sách là ánh sáng của cuộc đời mình.
27 tuổi, mình đã trải qua mấy mối tình rồi nhỉ? Chưa có hay có rồi? Đấy có phải là tình yêu không? Chính mình cũng không biết nữa… Chỉ thấy mình biết yêu bản thân mình hơn, cảm ơn Trời nhiều hơn vì tất cả những điều mình đã có, đang có.
27 tuổi, mình yêu thiết tha gia đình mình, yêu cuộc sống tự do của bản thân tuy không tránh khỏi những phút chạnh lòng với hạnh phúc của người khác, song nhận ra rằng Chúa chưa muốn thì mình có muốn cũng không được… Thôi bằng lòng với cuộc sống hiện tại của mình vậy.
27 tuổi, có quá nhiều việc mình muốn làm nhưng chưa làm được, nhớ cô bạn thân từ hồi cấp 3 bảo mình: Mày cố lên, vươn tay ra một chút thôi, một chút thôi mày sẽ có tất cả. Bây giờ nó đã có một thằng con trai, nhiều lúc mình tự hỏi không biết nó có còn vươn tay ra nữa không? Và mình khi vươn tay ra có tất cả để làm gì khi chưa có một gia đình?
27 tuổi, bây giờ mình chăm sóc bản thân tốt hơn, yêu thương người khác nhiều hơn, và cũng thèm được chăm sóc gia đình của chính mình.
27 tuổi, sắp qua rồi, tuổi 28 ơi chào bạn nhé! Chào tuổi 28 với bao niềm hi vọng, bao tình yêu thương, bao đam mê và một tuổi bình yên, sự bình yên mà ta tự chọn cho lòng mình, sư bình yên Trời ban cho ta, sư bình yên được sống trong tình yêu của Chúa. Tạ ơn Chúa đã cho con 27 tuổi bình an, 27 năm hạnh phúc và 27 năm biết chờ đợi và quý trọng hạnh phúc phía trước của mình, tạ ơn Ngài…
Huệ Chi
(http://vnexpress.net/GL/Doi-song/Blog/2009/10/3BA14C99/)
Thứ Ba, 6 tháng 10, 2009
Niềm tin.

Đôi khi niềm tin bỏ mình đi mất biệt.
Mình cũng buồn chán và mệt mỏi, chẳng thiết tha tìm kiếm lại nó.
Đôi bên từ giã chả nói với nhau lời nào...
Hôm kia thấy nó mò về, bất ngờ và cũng chả nói năng chi...
Trên train đi lên city...
Một anh chàng trẻ măng có gương mặt ưa nhìn, đôi mắt sáng, mái tóc vàng bồng bềnh hơi xoăn...
Một gã chừng quá 30, sỡ hữu gương mặt mang chút nét thiểu năng (lúc đó đang trong tình trạng khá thất thần và hoang mang, lo sợ) , đôi mắt vô hồn, trong tay là cây gậy dành cho người khiếm thị, miệng ko ngớt tuông những câu cầu giúp và sợ hãi...
Hai con người xa lạ, khác màu da, khác màu mắt, ko cùng thế hệ...
Cả toa xe, ai làm việc người ấy. Những người bình thường với đầy đủ tứ chi, tai, mắt, miệng, mũi, nhưng dường như lại là những kẻ disabled. Chỉ chàng trai lo lắng, trấn an, hỏi han, hướng dẫn, sẵn lòng giúp đỡ, kể cả phải xuống tại một station dọc đường để giúp một người không quen biết.
Họ đã mang niềm tin trở về...
Thứ Năm, 10 tháng 9, 2009
T I R E D
Thứ Ba, 7 tháng 7, 2009
Thứ Hai, 6 tháng 7, 2009
30
Hằng ơi, 30 rồi đó.
Em biết, Hằng sẽ không lấy chồng. Không bao giờ.
Hằng sẽ không có những đứa trẻ.
Hằng sẽ chẳng bao giờ giận hờn, ghen tuông hay buồn tủi; cũng chẳng có cảm giác hạnh phúc như một người phụ nữ sống bên cạnh một nửa của cuộc đời mình...
Hằng sẽ không lo lắng khi tuổi 30 đã tới.
Hằng cũng chẳng phải lo toan tất bật với cuộc sống muôn màu này.
Hằng sẽ luôn tươi cười, nụ cười trong sáng và thánh thiện...
Em biết, Hằng sẽ không lấy chồng. Không bao giờ.
Hằng sẽ không có những đứa trẻ.
Hằng sẽ chẳng bao giờ giận hờn, ghen tuông hay buồn tủi; cũng chẳng có cảm giác hạnh phúc như một người phụ nữ sống bên cạnh một nửa của cuộc đời mình...
Hằng sẽ không lo lắng khi tuổi 30 đã tới.
Hằng cũng chẳng phải lo toan tất bật với cuộc sống muôn màu này.
Hằng sẽ luôn tươi cười, nụ cười trong sáng và thánh thiện...
B L U E . S H O E S
These blue shoes seem to suit me well,When I feel like hell,
As I do now that you're gone
Lost and lonely since you stopped caring,
I've been wearing my new shoes.
I've been wearing my blue shoes.
You and I made the perfect pair,
It don't seem fair,
I loved you more than you know.
Sorry I'm such a sorry state,
But while I wait for some good news,
I'll be wearing my blue shoes.
Don't feel like walking strong,
Shufflin' along on my way home.
Trudgin' down that shopping street,
Where we used to meet.
But I ain't buying.
I'm wearing my blue shoes and crying.
These blue shoes seem to suit my sould,
Since you shot that hole.
Since you shot that hole in my heart
And if I wind up on the sidewalk bleeding
I won't be needing my new shoes
Won't be needing my blue shoes.
These blue shoes seem to suit me well
When I feel like hell,
As I do now that you're gone
Lost and lonely since you stopped caring
I've been wearing my new shoes
I've been wearing my blue shoes
[Katie Melua]
Lại mang giày màu xanh...
Cứ tưởng sẽ ko mang nó nữa rồi...
"These blue shoes seem to suit me well"...
Thứ Tư, 24 tháng 6, 2009
Thơ triết lý

Con của các người
đâu phải là con của các người
Chúng là con trai, chúng là con gái
mộng mơ cuộc đời mãn nguyện
Chúng sinh ra qua các người
Chứ không phải từ các người
Cho dù ở với các người
chúng không lệ thuộc vào các người được đâu
Trao cho con cái tình yêu
nhưng trao ý nghĩa cao siêu thì đừng
Bởi tự mình các con biết nghĩ
Gặp các con là điều hay
gặp tâm hồn chúng việc gay quá chừng
Bởi tâm hồn chúng đang cư ngụ
trong ngôi nhà Tương lai
Dù có chiêm bao tới tận sáng mai
các người cũng không tới được
Các người có thể làm cho mình giống chúng
Nhưng chớ nhọc công làm chúng giống mình
Bởi cuộc sống không bao giờ lùi
ngay cả đợi ngày hôm qua cũng chịu
Các người là những cánh cung
dành cho con cái các ngừơi cưng
còn chúng là những mũi tên biết nói
cho cánh cung bắn vào tương lai
Cung thủ tìm tín hiệu trên con đường vô tận
Mang hết sức bình sinh kéo các người thật mạnh
Cho mũi tên bay nhanh và bay xa
Cầu mong cho sức uốn dai
của các người trong tay cung thủ
Chất đầy vận may
Bởi cũng như cung thủ
yêu mũi tên bay vào không trung
Cánh cung không chòng chành chao đảo
ban cho con tình yêu muôn trùng
[Nhà tiên tri - Kahlil Gibran]
Thứ Ba, 23 tháng 6, 2009
Thứ Sáu, 19 tháng 6, 2009
Poland
Mình không thích người Poland.
Nhưng mình thích " Xin cạch đàn ông!" của Katarzyna Grochola ( thím này, đương nhiên là một bác luống tuổi người Poland)
Nhưng mình thích " Xin cạch đàn ông!" của Katarzyna Grochola ( thím này, đương nhiên là một bác luống tuổi người Poland)
Thứ Ba, 16 tháng 6, 2009
Ironic

An old man turned ninety-eight
He won the lottery and died the next day
It's a black fly in your Chardonnay
It's a death row pardon two minutes too late
And isn't it ironic... don't you think
It's like rain on your wedding day
It's a free ride when you've already paid
It's the good advice that you just didn't take
Who would've thought... it figures
It's a free ride when you've already paid
It's the good advice that you just didn't take
Who would've thought... it figures
Mr. Play It Safe was afraid to fly
He packed his suitcase and kissed his kids goodbye
He waited his whole damn life to take that flight
And as the plane crashed down he thought
"Well isn't this nice..."
And isn't it ironic... don't you think
He packed his suitcase and kissed his kids goodbye
He waited his whole damn life to take that flight
And as the plane crashed down he thought
"Well isn't this nice..."
And isn't it ironic... don't you think
It's like rain on your wedding day
It's a free ride when you've already paid
It's the good advice that you just didn't take
Who would've thought... it figures
It's a free ride when you've already paid
It's the good advice that you just didn't take
Who would've thought... it figures
Well life has a funny way of sneaking up on you
When you think everything's okay and everything's going right
And life has a funny way of helping you out when
You think everything's gone wrong and everything blows up
In your face
A traffic jam when you're already late
A no-smoking sign on your cigarette break
It's like ten thousand spoons when all you need is a knife
It's meeting the man of my dreams
And then meeting his beautiful wife
And isn't it ironic...don't you think
A little too ironic...and, yeah, I really do think...
A no-smoking sign on your cigarette break
It's like ten thousand spoons when all you need is a knife
It's meeting the man of my dreams
And then meeting his beautiful wife
And isn't it ironic...don't you think
A little too ironic...and, yeah, I really do think...
It's like rain on your wedding day
It's a free ride when you've already paid
It's the good advice that you just didn't take
Who would've thought... it figures
It's a free ride when you've already paid
It's the good advice that you just didn't take
Who would've thought... it figures
Life has a funny way of sneaking up on you
Life has a funny, funny way of helping you out
Helping you out
[Alanis Morissette]
Hỏng phải người
Thứ Bảy, 13 tháng 6, 2009
Thứ Bảy, tháng Sáu.
Trời càng ngày càng lạnh. Lạnh đến mức thấy mặc bao nhiu đồ lên người cũng ko xi nhê.
Cái nước quỉ quái gì mà lúc nóng thì nóng xì khói, 40-40 mấy độ. Tới lúc lạnh thì thiếu điều muốn đông cứng. Mỗi lần bước vào nhà tắm mà cứ tưởng mình chui vô tủ lạnh.
_________________
Đi làm về mở Yahoo MSG thấy offline của vài người.
P.A.N (6/13/2009 3:06:36 PM): may lo lam wa, quen ban be luon ha?
P.A.N(6/13/2009 3:06:49 PM): khoe kg ?
Cái tn này là cái làm mình mắc bực nhứt. Có thể trả lời ngay "Hoàn toàn ko khỏe!"
À, ra mình phải luôn nhớ mà hỏi thăm bạn bè, dù bạn bè biết mình đi làm cực như ...dog ở bên này.
Mình lo làm quá. Đúng! Bởi ko lo làm thì chỉ còn nước ra nhà ga ở và gặm cỏ, uống nước ở toilet công cộng thôi.
Thứ Sáu, 12 tháng 6, 2009
Thứ Năm, 4 tháng 6, 2009
Thoi diem lao doc.
Minh dang lao di qua nhanh, xuong phia duoi cua noi buon, su tuyet vong va co don.
Moi thu khong con kiem soat duoc nua.
Moi thu khong con kiem soat duoc nua.
Thứ Ba, 19 tháng 5, 2009
?
Khi nguoi ta qua buon tui, nguoi ta nen lam gi?
Chac la nen leo len doi, tim mot manh dat roi dao xoi va trong mot cai gi do. Kieu nhu gieo mot hy vong moi.
Nguoi ta nen tim ai do, de nghi ho hoi minh " Nay..., co muon an bap rang khong?" Va cung ngoi nhai bap voi nhau.
[Thời điểm lao dốc ở cột xuất phát]
Chac la nen leo len doi, tim mot manh dat roi dao xoi va trong mot cai gi do. Kieu nhu gieo mot hy vong moi.
Nguoi ta nen tim ai do, de nghi ho hoi minh " Nay..., co muon an bap rang khong?" Va cung ngoi nhai bap voi nhau.
[Thời điểm lao dốc ở cột xuất phát]
Thứ Sáu, 17 tháng 4, 2009
Bố- Con
Bo: thực ra việc chung cũng khg khó khăn gì, hồi đó phải làm giả mấy cái phiếu chạy xe, xuất bến
Bo: để dc mua xăng
Bo: lúc đó chỉ mua xăng giá chính thức về bán bớt, giá chợ đen
Bo: phải bỏ thời giờ đi nhận xăng
Bo: lúc đó bố mới ra đời, thật thà
Bo: thấy người ta làm chuyện mờ ám, kiếm tiền bỏ túi riêng hay tính chuyện lường gạt
Bo: cũng nổi nóng nhưng rồi sau đó biết mình khg thể làm gì
Bo: cố giữ cho lòng mình thanh thản là chuyện khó, vì bố còn trẻ mà, hăng tiết vịt
Bo: bố bị đau bao tử cũng một phần vì cái đầu khg yên
Bo: nóng giận làm hại cả tinh thần lẫn thân xác
Bo: may mà bố đã đọc đủ loại sách, Quẳng Gánh Lo Đi mà Vui Sống, Đắc Nhân Tâm...
Bo: còn cố suy nghĩ cuối ngày xem mình đúng sai ở chỗ nào
Bo: bố viết nhật ký khi xét mình
Bo: về sau bố khg còn giờ viết nữa, có gì bố nói với mẹ, dc rồi
Bo: bố với mẹ cũng hay cãi nhau, vì ai cũng cho mình đúng
Bo: mãi sau này bố với mẹ khg còn gây nữa, cũng vì thấy mình khg còn là ngựa non nữa
Bo: già hết rồi
Bo: khg còn thời gian để yêu thương, dại gì giận ghét nhau
Bo: con nguoi ta vậy đó, lúc hết thời giờ rồi mới thấy
Bo: có thể biết trước lâu rồi nhưng thực hiện cái điều mình biết khg phải tuổi nào cũng làm dc
Con: khi bằng tuổi con thì bố làm gì?
Con: bố nghĩ gì?
Bo: lúc đó bố cũng nghĩ là mình chín chắn rồi
Bo: có gia đình, con cái rồi, sống có trách nhiệm hơn
Bo: nhưng lúc đó vẫn chưa bình ổn như bây giờ
Con: con người ta sống có từng giai đoạn, đúng ko bố
Bo: có nhiều điều mình nghĩ và làm tốt nhưng chưa tốt bằng khi đã 40
Con: khi người ta 40 là ng ta chính chắn nhất?
Bo: tùy từng nguoi
Bo: có khi nguoi ta 50 rồi vẫn phạm sai lầm
Con: dạ
Con: sai lầm thì con nghĩ ở độ tuổi nào cũng có thể mắc phải
Con: ít hay nhiều thôi
[trích đoạn cuộc chat chit của 2 bố con]
Bo: để dc mua xăng
Bo: lúc đó chỉ mua xăng giá chính thức về bán bớt, giá chợ đen
Bo: phải bỏ thời giờ đi nhận xăng
Bo: lúc đó bố mới ra đời, thật thà
Bo: thấy người ta làm chuyện mờ ám, kiếm tiền bỏ túi riêng hay tính chuyện lường gạt
Bo: cũng nổi nóng nhưng rồi sau đó biết mình khg thể làm gì
Bo: cố giữ cho lòng mình thanh thản là chuyện khó, vì bố còn trẻ mà, hăng tiết vịt
Bo: bố bị đau bao tử cũng một phần vì cái đầu khg yên
Bo: nóng giận làm hại cả tinh thần lẫn thân xác
Bo: may mà bố đã đọc đủ loại sách, Quẳng Gánh Lo Đi mà Vui Sống, Đắc Nhân Tâm...
Bo: còn cố suy nghĩ cuối ngày xem mình đúng sai ở chỗ nào
Bo: bố viết nhật ký khi xét mình
Bo: về sau bố khg còn giờ viết nữa, có gì bố nói với mẹ, dc rồi
Bo: bố với mẹ cũng hay cãi nhau, vì ai cũng cho mình đúng
Bo: mãi sau này bố với mẹ khg còn gây nữa, cũng vì thấy mình khg còn là ngựa non nữa
Bo: già hết rồi
Bo: khg còn thời gian để yêu thương, dại gì giận ghét nhau
Bo: con nguoi ta vậy đó, lúc hết thời giờ rồi mới thấy
Bo: có thể biết trước lâu rồi nhưng thực hiện cái điều mình biết khg phải tuổi nào cũng làm dc
Con: khi bằng tuổi con thì bố làm gì?
Con: bố nghĩ gì?
Bo: lúc đó bố cũng nghĩ là mình chín chắn rồi
Bo: có gia đình, con cái rồi, sống có trách nhiệm hơn
Bo: nhưng lúc đó vẫn chưa bình ổn như bây giờ
Con: con người ta sống có từng giai đoạn, đúng ko bố
Bo: có nhiều điều mình nghĩ và làm tốt nhưng chưa tốt bằng khi đã 40
Con: khi người ta 40 là ng ta chính chắn nhất?
Bo: tùy từng nguoi
Bo: có khi nguoi ta 50 rồi vẫn phạm sai lầm
Con: dạ
Con: sai lầm thì con nghĩ ở độ tuổi nào cũng có thể mắc phải
Con: ít hay nhiều thôi
[trích đoạn cuộc chat chit của 2 bố con]
Thứ Năm, 16 tháng 4, 2009
Người lớn tuổi.
Một người phụ nữ tính tình điềm đạm, đã quá 50, sống một mình trong một căn nhà quá rộng. Cô làm kế toán trong một công ty sản xuất hàng điện tử ở Brisbane. Từ sau khi chia tay người bạn đời của mình, cô cảm thấy quá thừa thải trong căn nhà lớn đó, cô quyết định bán nó đi, thuê một căn nhỏ hơn và cứ sống một mình như thế. Kỳ nghỉ thì tranh thủ đi du lịch...một mình. Rủ rê được người bạn nào đi cùng thì vui, ko thì cô cũng khăn gói lang thang đó đây một mình ênh; qua hầu hết các nước Á Châu. Mới đây cô đi Châu Âu. Lang thang bên đó gần một tháng trời, cũng chỉ một mình...
Tui không hiểu sao con người ta lại cô đơn đến vậy. Sao lại có thể sống như vậy được trong khoảng thời gian dài vài chục năm???
Khi đi vòng quanh khắp nơi như thế, người ta có cảm thấy ấm áp hơn chăng hay càng nhận ra mình quá cô độc trên cái hành tinh đông lúc nhúc này??
Có điều gì khác thôi thúc người ta không ngừng rong ruổi trên những con đường, những chuyến bay đi đến những miền đất mới, những nền văn hoá mới, gặp gỡ những con người mới, ngoài niềm đam mê du lịch và tìm hiểu những điều mới lạ không???
[Kể về một người bạn của mẹ]
Tui không hiểu sao con người ta lại cô đơn đến vậy. Sao lại có thể sống như vậy được trong khoảng thời gian dài vài chục năm???
Khi đi vòng quanh khắp nơi như thế, người ta có cảm thấy ấm áp hơn chăng hay càng nhận ra mình quá cô độc trên cái hành tinh đông lúc nhúc này??
Có điều gì khác thôi thúc người ta không ngừng rong ruổi trên những con đường, những chuyến bay đi đến những miền đất mới, những nền văn hoá mới, gặp gỡ những con người mới, ngoài niềm đam mê du lịch và tìm hiểu những điều mới lạ không???
[Kể về một người bạn của mẹ]
Thứ Bảy, 11 tháng 4, 2009
Easter
Đi dọc bờ biển trong một ngày nắng nhạt, đầy gió. Bỏ lại 3 người với cái lều to đùng...
Bây giờ, nhận ra, trong đầu cứ suy nghĩ, chân cứ lang thang dọc theo bờ biển là nhất. Một mình đi ngược lại biết bao nhiêu cặp, bao nhiêu gia đình với trẻ nhỏ và những con chó xinh xắn lẫn xấu xí. Thấy buồn buồn, thấy trơ trọi, nhưng ko sao, cảm giác cũng thú vị. Nên chân cứ bước. Đầu cứ suy nghĩ. Lúc quay lại thấy một người đang đi tìm mình...
Thương...
Viết cho ngày hôm qua.
Bây giờ, nhận ra, trong đầu cứ suy nghĩ, chân cứ lang thang dọc theo bờ biển là nhất. Một mình đi ngược lại biết bao nhiêu cặp, bao nhiêu gia đình với trẻ nhỏ và những con chó xinh xắn lẫn xấu xí. Thấy buồn buồn, thấy trơ trọi, nhưng ko sao, cảm giác cũng thú vị. Nên chân cứ bước. Đầu cứ suy nghĩ. Lúc quay lại thấy một người đang đi tìm mình...
Thương...
Viết cho ngày hôm qua.
Thứ Năm, 9 tháng 4, 2009
Tiền Easter '09
Đăng ký:
Nhận xét (Atom)




